- Thưa ông, là người
giàu nhất thế giới, ông có thể chấp nhận việc con gái mình kết hôn với một người
đàn ông nghèo và bình thường không?
Ông nói: Trước hết,
hãy hiểu rằng “Giàu có” không có nghĩa là có một tài khoản ngân hàng hoành
tráng. Giàu có trước hết là khả năng tạo ra của cải.
Ví dụ: Một người nào
đó trúng xổ số hoặc thắng bạc. Ngay cả khi anh ta thắng 100 triệu thì anh ta
cũng không trở thành người giàu: Anh ta chỉ là người nghèo với rất nhiều tiền.
Đó là lý do tại sao 90% triệu phú xổ số trở lại nghèo khổ sau 5 năm.
Ta có thể gặp những
người giàu có nhưng không có tiền. Ví dụ: Hầu hết các doanh nhân. Họ đã và đang
trên con đường trở nên giàu có ngay cả khi họ chưa có tiền, bởi vì họ đang phát
triển trí thông minh tài chính của mình và với tôi đó chính là sự giàu có.
Người giàu và người
nghèo khác nhau như thế nào?
Nói một cách đơn giản:
Người giàu có thể chết để trở nên giàu có, trong khi người nghèo có thể giết
người để có tiền.
Nếu bạn thấy một người
trẻ quyết định rèn luyện, học hỏi những điều mới, luôn cố gắng cải thiện bản
thân không ngừng, hãy tin rằng anh ta là một người giàu có.
Nếu bạn thấy một người
trẻ tuổi nghĩ rằng anh ta nghèo là do nhà nước, rằng người giàu toàn là người xấu,
kẻ trộm và luôn chỉ trích người khác, hãy tin rằng anh ta là một người nghèo.
Người giàu tin rằng họ
chỉ cần thông tin và học hỏi để thành công, người nghèo nghĩ rằng người khác phải
cho họ tiền để họ cất cánh.
Tóm lại, khi tôi nói rằng
con gái tôi sẽ không lấy một người đàn ông nghèo, tôi không nói về tiền bạc.
Tôi đang nói về khả năng tạo ra của cải ở người đàn ông đó.
Xin lỗi vì đã nói điều
này, nhưng hầu hết tội phạm đều là những người nghèo. Khi đứng trước đồng tiền,
họ mất lý trí, đó là lý do họ cướp giật, trộm cắp… Đối với họ đó là lối thoát
vì họ không học hỏi được kỹ năng tự mình kiếm tiền.
Như chuyện về người bảo
vệ nghèo của một ngân hàng, một lần anh tìm thấy một chiếc túi đầy tiền, anh ta
đã lấy chiếc túi và đi đưa cho giám đốc ngân hàng.
Mọi người gọi người
đàn ông này là đồ ngốc, nhưng thực tế người đàn ông này chỉ là một người giàu
chưa có tiền.
Để cám ơn, ngân hàng mời anh làm lễ tân, ngoài giờ làm anh đi học. Ba năm sau anh được đề cử làm giám đốc khách hàng và 10 năm sau anh trở thành quản lý khu vực của ngân hàng này, dưới quyền anh có hàng trăm nhân viên.
Thu nhập của anh bây giờ gấp nhiều lần số tiền
anh trả lại ngày nào, lại có vị trí xã hội và lòng tự hào mà việc giấu diếm số
tiền không thể đem lại!
st
Đăng nhận xét